Tình yêu-vị ngọt của cuộc sống

Written By Unknown on 2/02/2014 | 2/02/2014

Tình yêu sẽ mang đến cho chúng ta những vị riêng của cuộc sống và trong đó không thể không nhắc đến vị ngọt của đôi môi,vị ngọt của cuộc sống.Tin nhan valentine gửi đến các bạn những câu nói hay nhất về tình yêu:

tin nhắn valentine-tin nhắn tình yêu-tin nhắn tình nhân
tin nhan valentine

 Vô tình đi ngang và dừng bước, 1 coffee ít cà phê nhiều sữa, cho em một chút vị ngọt của cuộc đời và một chút nhẫn của hiện thực. Ngồi yên bên góc quán tình nhân nhé, tìm một chút khoảng lặng cho tâm hồn và bình yên trong nhịp sống hối hả. Đừng để nhạc nhé, để tâm hồn khẽ hòa vào tiếng gió luồng khe, và tiếng chim líu ríu ngoài sân. Ngồi tĩnh lặng nhé, để âm thầm quan sát từng người khách trong quán và đoán già đoán non từng mẩu tâm sự của mỗi người. 

Anh và em.... một màu trắng và một màu đen của sữa và cofffee, khác biệt từ cách sống đến sở thích, nhưng khi hòa quyện vào thì không đơn giản nhé, đắng có và ngọt cũng có, như thời gian ta được bên nhau, quyện vào nhau như bất cần đời.........

1 phút bình yên trong góc quán tình yêu......................
 Mình thích góc bình yên.... 
Mình không muốn đối diện hay bên cạnh mình có một người thứ 3, góc bình yên đó chỉ có 2 người, mình và tâm hồn của mình.
Cảm giác có 2 người , mình và một người xa lạ khác có lẽ bây giờ với mình là bão táp.Người xa lạ ấy , chỉ ghé qua tim mình , lặng lẽ bên kia hàng cây lao xao nắng.....là đủ..
Kỉ niệm bỏ quên của UHP quả đúng theo những gì em nghĩ
Nơi đâu đó vẫn còn rất nhiều kỉ niệm trong Em
rồi tất cả sẽ qua như câu hay nói " Ổn mà "
Em sẽ ổn
Chờ một ngày nắng lên
Em cũng có thói quen dùng cà phê không đường , trong chát đắng có ngọt ngào , trong ngọt ngào có chát đắng
Cuộc đời vốn thế mà!
-----
Gửi nơi Quán những yêu thương còn xót lại
Em tự hỏi liệu Anh và Em có điều kì diệu của Tình Yêu không?
3 tin nhắn tình yêu độc đáo nhất
Hãy nhìn ra cửa sổ nơi em đang ngồi đi, phố đã lên đèn và hoàn toàn lặng yên. Góc này sẽ là của em, quán valentine sẽ dành cho em mỗi khi em đến
Và lặng yên nào, hỡi những nốt nhạc của đêm...
Vào quán tình nhân tôi lại chẳng có tình
Chủ ơi! Xin bày tôi một bàn-ghế chiếc lẻ
Nếu ko tình vẫn còn được nhấp trà nơi đây

Xin cho tôi thực đơn chỉ đơn số
Để góc tôi ngồi chỉ là một góc đơn côi

Xin cho tôi li trà và chiếc bánh mặn
Để mặn mà ko xát muối được trái tim lành 
Để đắng hương trà ko hại đến ngọt con tim

Này chủ ơi, phải quán tình nhân phải là quán nhân tình
Liệu có tình nào cho tôi trong quán ko?

Này chủ ơi, sao tim trong quán treo nhiều thế
Rạn nứt nhiều mà lành chẳng bao nhiêu

Này chủ ơi, cho tôi hỏi biết đôi điều
Liệu có trái tim nào của tôi trong quán ko?

Thôi chủ ơi trời sắp ngả hôm rồi
Đơn giá tính xin đừng để số có đôi

Chào chủ nhé tôi quay về một bóng
Quán tình nhân hẹn hôm khác lại sau
Ấn tượng bởi cái tên ấy, bước vào...

Cho Em một cà phê đen không đường Quán nhé.
Một tí gì đó đăng đắng có lẽ sẽ làm em quên được quá khứ ấy.
Một góc khuất cạnh cửa sổ để Em có thể tận hưởng cảm giác yên bình.
Em cần bình yên, cần quá Bình Yên ơi !!
Xô bồ của cuộc sống có chăng cuốn trôi được cảm giác của Em lúc này !!
lặng nhìn phố phường tấp nập mà ngẫm nghĩ về nhân tình, góc ấy, có lẽ bạn sẽ gặp tôi.
Phục vụ sẽ mang cho bạn một ly trà xanh 
và quán sẽ tặng bạn một đĩa bánh mặn nho nhỏ vừa đủ mặn cho cuộc đời 
Có thể, ta sẽ gặp nhau ...
Quán tình nhân đi vắng, tớ tự ý thay quán phục vụ nhé. Cơ bản tớ cũng đã, đang cần lắm 1 nơi Bình Yên... Có thể là trốn tránh - cũng có thể là tìm kiếm 1 nơi để lắng lại những suy nghĩ nữa...

Một ô cửa nhỏ cho bạn
"Cafe đắng bỏ đường cho ngọt
Cuộc tình đắng - biết bỏ chi đây???"
Một bản nhạc dành riêng cho bạn
Bạn sẽ thấy Bình Yên hơn chứ ?

Một mình lang thang giữa nắng chiều, giữa những bụi và khói xe
Cay mắt nhìn những đôi tình nhân đi bên nhau ngoài phố
Lòng chợt dâng lên một chút gì nghèn nghẹn
Biết ta cần một nơi nào đó để tìm quên ...

Vô thức đưa bước chân tìm đến Quán Tình Nhân
Nửa thân quen, nửa tưởng chừng xa lạ
Tìm một góc yên tĩnh để năm dòng kẻ tâm hồn có thêm một dấu lặng
Một bàn, một ghế, một trái tim đang nát vì nhớ ai ...

Người đã xa ta ...
Một năm, năm ngày và vài giờ lẻ
Thời gian trôi nhanh, nhưng dòng chảy thời gian không đủ mạnh để cuốn trôi tất cả
Ký ức ... kỷ niệm ... như chỉ mới hôm qua ...

Nhấp môi vào ly trà gừng Quán tặng
Mỉm cười với người phục vụ, ta gọi cho mình một cà phê không đá nhiều đường
Vì sợ cảm giác lạnh lẽo, đơn côi
Vì sợ những gì đã qua làm tim ta đắng ngắt ...

Ai đó có thể nói cho ta nghe không?
Rằng quá khứ đã qua ... tất cả chỉ là giấc mộng
Người có con đường riêng để bước tiếp, để đến cái đích người luôn tìm là hạnh phúc
Còn ta đứng lại ... ta rồi cũng sẽ có con đường của riêng ta ...

Ai đó có thể khuyên ta một điều không?
Rằng những gì đã qua ... hãy cho nó vào một mảng của ký ức
Lưu trữ nó trong chiếc hộp vô tận của thời gian và đừng bao giờ mở ra nữa
Để sống tốt cuộc sống hiện tại của mình, để hạnh phúc trong tương lai ...

Ta ngồi im trong góc khuất bình yên
Của Quán Tình Nhân mà vô tình ta ghé đến
Một giờ ... hai giờ ... nước mắt tự nhiên rơi
Nơi sâu thẳm tâm hồn ta trào dâng một nỗi nhớ ...

Ta hiểu ... một năm, năm ngày, vài giờ lẻ ... ta vẫn chưa bao giờ ngừng nhớ ...
Một ngày, hai ngày, thời gian cứ trôi theo những ngón tay đếm từng ngày tháng.
Quán gặp không ít những đôi tình nhân đi ngang, không ít những đôi chọn quán làm điểm dừng chân cho con đường mỏi mệt, để rồi vững bước tiếp trên con đường yêu của chính mình. Nhưng quán cũng gặp không ít những kẻ cô đơn vật vờ trên phố, những người giấu nỗi đau của chính mình vào tận cùng sâu thẳm của miền ký ức, rồi một lúc nào đó - ký ức chợt vỡ oà.

Ngày cũ qua, ngày mới sẽ đến, ký ức cũ rồi cũng sẽ trở thành rất xa. Quán tình yêu giữ cho bạn những khoảnh khắc yêu thương, chia sẻ những kỷ niệm buồn. Nơi góc vắng nào đó, có thể bạn sẽ gặp lại chính mình, gặp lại những câu chữ, mà có thể rất lâu về trước đó, bạn đã đi qua nó, có thể ...

Một năm, mười năm, trăm năm - tất cả rồi cũng sẽ như một cái chớp mắt qua mà thôi, rất nhanh bạn ạ.
Bạn đừng bao giờ ngừng nhớ, vì khi ngừng nhớ một ai đó, có nghĩa là ta đã không còn yêu họ nữa
Mình ko thích cái cảm giác ngồi 1 mình trong quán
cảm giác sao cô độc nhiều hơn là bình yên
Vẫn biết ngày hôm qua ko phải là hôm nay và càng ko phải là ngày mai
Vậy sao vẫn ko thể quên được và chấp nhận hiện thực
Vẫn biết rằng mình là người chủ động ra đi,nhưng vẫn có j nghèn nghẹn ở cổ họng và ở trong lòng
Ngày hôm qua cùng a và bạn a vào quán,mình cười nói huyên thuyên,vui vẻ trò chuyện,nhưng hình như ko với a........mình sợ những câu hỏi ko được trả lời........sẽ xa lạ lắm!
Hôm nay,quay lại quán,ngồi đúng vào góc quán ấy,thử gặm nhấm cảm giác 1 mình,và suy nghĩ về a
Hôm qua e đã biến mình thành người xa lạ chăng
Những ô cửa kính sáng bóng này......liệu đã từng đóng lớp bụi mờ
Như lòng e...biết đến bao giờ............