Tho Noel-Tho Giang Sinh 24/12
Ông già noel ơi
Noel đó, mong chờ noel đến
Để vui mừng đón một mùa giáng sinh
Đón tuyết trắng, đón món quà nhỏ tí
Cả ông già mặc đồ đỏ đi qua........ Ông ơi ông, sao không chờ cháu thức? Đề thấy ông cho biết ông ra sao
Ông lặng lẽ trao quà cho cháu bé
Món quà xinh và lòng thương con người.........
Để vui mừng đón một mùa giáng sinh
Đón tuyết trắng, đón món quà nhỏ tí
Cả ông già mặc đồ đỏ đi qua........ Ông ơi ông, sao không chờ cháu thức? Đề thấy ông cho biết ông ra sao
Ông lặng lẽ trao quà cho cháu bé
Món quà xinh và lòng thương con người.........
Thêm một lần chúa xuống dương gian
Em hát lại bài thánh ca năm trước Thêm một lần chúa lạc bước dương gian Thêm một lần giữa những thênh thang Em dừng bước và quay dầu nhìn lại . . . Nỗi buồn nào em đánh rơi vương vãi Như dấu chân con tuần lộc lạc đường Có món quà nào cho những vấn vương Để ai đó giáng sinh này không khóc . . . Thánh đường vắng tiếng chuông chiều xa vọng Chúa bỏ quên bên góc giáo đường 1 lời nguyện cầu cho những yêu thương Bỏ đi mất để bây giờ đã lỡ . . . Giáng sinh này xin giọt buồn đừng vỡ Đừng đợi mong lời nguyện ước ngày nào Quà tặng cho mình chỉ có những vì sao Dẫu đã biết noel nào cũng lạnh . . .
Em hát lại bài thánh ca năm trước Thêm một lần chúa lạc bước dương gian Thêm một lần giữa những thênh thang Em dừng bước và quay dầu nhìn lại . . . Nỗi buồn nào em đánh rơi vương vãi Như dấu chân con tuần lộc lạc đường Có món quà nào cho những vấn vương Để ai đó giáng sinh này không khóc . . . Thánh đường vắng tiếng chuông chiều xa vọng Chúa bỏ quên bên góc giáo đường 1 lời nguyện cầu cho những yêu thương Bỏ đi mất để bây giờ đã lỡ . . . Giáng sinh này xin giọt buồn đừng vỡ Đừng đợi mong lời nguyện ước ngày nào Quà tặng cho mình chỉ có những vì sao Dẫu đã biết noel nào cũng lạnh . . .
Lỡ hẹn mùa noel....
Ta nặn cho mình bằng bông tuyết trắng phau
Hương ngày cũ của mùa Noel trước
Cây thông già nua biết có còn ao ước
Về nụ cười quá đỗi ấm yêu thương
Tuyết vẫn vẩn vơ phủ lên những ngả đường
Nơi thánh giá tiếng chuông chiều vọng đến
Món quà năm nay thôi lại đành lỗi hẹn
Mong nơi nào người ấm tạm vần thơ
Gửi những tình yêu trên trần thế vu vơ
Mong hạnn phúc không thẹn lòng với Chúa
Ban phát nhân gian xóa lời nguyền muôn thủa
Bởi giáng sinh rồi - gom lại củi năm xưa...
Ta nặn cho mình bằng bông tuyết trắng phau
Hương ngày cũ của mùa Noel trước
Cây thông già nua biết có còn ao ước
Về nụ cười quá đỗi ấm yêu thương
Tuyết vẫn vẩn vơ phủ lên những ngả đường
Nơi thánh giá tiếng chuông chiều vọng đến
Món quà năm nay thôi lại đành lỗi hẹn
Mong nơi nào người ấm tạm vần thơ
Gửi những tình yêu trên trần thế vu vơ
Mong hạnn phúc không thẹn lòng với Chúa
Ban phát nhân gian xóa lời nguyền muôn thủa
Bởi giáng sinh rồi - gom lại củi năm xưa...
Thơ tình noel
Xưa bài thơ tình Anh viết thâu đêm
Nay vẫn thơ đầu dành riêng Em đó
Trời phương xa Giáng Sinh về cuối ngõ
Anh một mình nghe gió gợi lời thơ...
Mấy lời thơ Anh đùa cợt vu vơ
Gửi cho Em, chờ giận hờn nũng nịu
Thơ viết xong nhưng cuối lời lở điệu
Để tình thơ êm dịu buổi ban sơ...
Tính đến nay bao là mấy bài thơ
Ta viết lên giữa ngày chờ tháng đợi
Dù những sáng sầu xa xôi dịu vợi
Hay những chiều vui đùa chợt cho nhau
Có những bài thơ trách vội cười mau
Cũng có cả những bài thơ sầu tủi
Lúc thơ vui ta phát cười rủ rượi
Khi thơ buồn ta an ủi cho nhau...
Giáng Sinh về nơi phương đó ra sao ?
Anh cũng hiểu những nổi đau thầm kín
Anh chỉ mong cho Em thôi bịn rịn
Vui với đời một quyết định tương lai...
Giáng Sinh này Anh nguyện mãi được say
Say trong thơ... ngấm men cay thầm lặng
Say trong tim... để hồn thơ bất tận
Say trong tình... bài thơ tặng riêng Em
Nay vẫn thơ đầu dành riêng Em đó
Trời phương xa Giáng Sinh về cuối ngõ
Anh một mình nghe gió gợi lời thơ...
Mấy lời thơ Anh đùa cợt vu vơ
Gửi cho Em, chờ giận hờn nũng nịu
Thơ viết xong nhưng cuối lời lở điệu
Để tình thơ êm dịu buổi ban sơ...
Tính đến nay bao là mấy bài thơ
Ta viết lên giữa ngày chờ tháng đợi
Dù những sáng sầu xa xôi dịu vợi
Hay những chiều vui đùa chợt cho nhau
Có những bài thơ trách vội cười mau
Cũng có cả những bài thơ sầu tủi
Lúc thơ vui ta phát cười rủ rượi
Khi thơ buồn ta an ủi cho nhau...
Giáng Sinh về nơi phương đó ra sao ?
Anh cũng hiểu những nổi đau thầm kín
Anh chỉ mong cho Em thôi bịn rịn
Vui với đời một quyết định tương lai...
Giáng Sinh này Anh nguyện mãi được say
Say trong thơ... ngấm men cay thầm lặng
Say trong tim... để hồn thơ bất tận
Say trong tình... bài thơ tặng riêng Em
Chúa Tôi :
cổ sáp ong vẫn thường đeo thánh giá tôi nhủ thầm: em ngoan đạo, từ tâm muốn vói tới ngôi trời, tôi xem lễ chúa của tôi là em ở trong lòng nhánh hạnh phúc vươn lên từ mơ mộng nhớ, chỉ cần nhắm mắt ngó vào tim thơ đôi nụ vu vơ nào dám ngỏ thà cách xa, hơn mất hút tầm nhìn và bữa nọ, đêm sao, tôi lẩn thẩn nối chân người đi tìm chúa thân yêu em nồng ấm đan tay con chiên lạ dáng thơm hương đức mẹ, rã trăm miền từ đêm nọ, tôi cúng lòng cho đạo nghe chúa tôi ngấm suốt thịt da buồn ai tinh nghịch dầm em trong giọt rượu cuối năm nào cũng nhói một mùi hương Luân Hoán (Cỏ Hoa Gối Đầu – Hoa Kỳ, 1997)
Đêm Noel Mùa Đen
một lá cờ cô đơn trên tháp chuông chót vót đêm lạnh lùng tối tăm người âm thầm cúi mặt tôi lẫn vào đám đông chờ em quì cầu nguyện Cha giảng gì đó em lời ai buồn gió rét ? bây giờ tôi muốn tin Chúa Cha hằng hằng sống trong mỗi một chúng ta đẹp như nỗi đau đớn bây giờ tôi muốn tin còn một nơi để đến không phải để ngủ yên để nhìn đời đã sống và thật sự ăn năn chưa một làn dám giết mầm độc tài dã man bây giờ... dù đã muộn cầu nguyện rồi chưa em Chúa ở đâu em hỡi quanh giáo đường kẽm gai đêm Noel vẫn tới cờ vẫy trên tháp cao hồi chuông thao thức giục vẫn còn đây Nước Trời ngay giữa lòng địa ngục Chúa đây rồi, Trái tim ngài dạy : hãy đứng dậy ! đêm Noel màu đen mà trong tôi ánh sáng chói lòa niềm tin tưởng